Thứ sáu, 14/11/2025

Thuyền nan - Trần Mai Lan

Thứ tư, 12/11/2025

Truyện ngắn dự thi của TRẦN MAI LAN

Người khách cuối cùng đã lên bờ mà bà Chuông vẫn ngồi yên lặng sau mui thuyền, đôi tay ghì chặt mái chèo giữ cho  chiếc thuyền bớt chòng chành, nhưng bà biết trong lòng bà có cơn sóng đang dồn dập, không mái chèo nào kìm nổi.

Sông Hồng - dòng chảy kể chuyện

Thứ ba, 11/11/2025

Bút ký dự thi của LƯƠNG ĐÌNH KHOA

Nếu ví non sông gấm vóc của chúng ta như một tấm áo, thì sông Hồng không phải là một đường viền đơn thuần, mà là sợi chỉ đỏ lớn nhất, mềm mại nhất, miệt mài dệt nên màu sắc và hình hài cho cả dải đất này. Dòng sông ấy không chỉ hiện diện trên bản đồ địa lý với những nét vẽ uốn lượn, mà còn âm thầm chảy trong huyết quản, neo đậu sâu trong ký ức, và in hằn trên số phận của những con người đã gắn bó với nó qua hàng nghìn năm.

Miền đất dịu dàng – Tình sâu ghĩa nặng ông cha!...

Thứ ba, 28/10/2025

Bút ký dự thi của NGUYỄN MINH NGỌC

Một chiều mùa hè nắng nóng, cái nóng từ trên trời đổ xuống từ mặt đường bốc lên, hàng cây hai bên đường như lịm đi trong cái nắng hè oi ả. Người xe đi lại ai cũng vội vàng hối hả, mong mau chóng qua được những đoạn đường nóng lửa. Xe chúng tôi đang đi về Kim Sơn, phía Đông Nam, giáp biển của tỉnh Ninh Bình. Xe rộng, người không đông, là người cùng đoàn chúng tôi vui chuyện, cười nói rộn ràng nên cái nóng giảm đi phần nào; tuy miệng vui chuyện, nhưng có lẽ trong tâm tư không ít người vẫn hướng về một miền quê tươi đẹp thanh bình đang chờ đợi chúng tôi.

Trở về

Thứ hai, 28/07/2025

Truyện ngắn dự thi của AN THU HỒNG

Cái thời tiết mùa hè nắng oi ả mặt đường nhựa hắt cái nóng hầm hập vào mặt hắn. Hắn đói bụng. Chạy xe rong ruổi gần trăm cây số trên đường từ sáng đến giờ. Hắn thấy mệt, hắn khát và đói. Hắn vội táp xe vào một quán nước mía nhỏ lẻ loi nép dưới gốc bàng ven bên lề đường. Vội vã dựng chiếc xe máy dưới gốc cây bàng, sau đó phóng nhanh vào dưới mái bạt che nắng, cởi vội chiếc mũ bảo hiểm sờn bạc và quăng nó lên một cái bàn gần đó, kéo chiếc ghế cạnh bên cái bàn và ngồi xuống. Một nửa mệt mỏi của chặng đường vừa qua vơi đi khi bà chủ quán mang ra ly nước mía mát lạnh, đặt xuống trước mặt anh.

Cơn bão mùa thu

Thứ hai, 28/07/2025

Truyện ngắn dự thi của VŨ THẢO NGỌC

Ngày trước Thiện đọc những đoạn văn rất ly kỳ trong các cuốn sách người xưa viết: vào tháng bảy năm thìn, giờ ngọ sẽ có chùm sao rực sáng ở phương nam, theo như các cụ bấm đoán thì năm đó có điềm lạ. Điềm lạ như thế nào không biết, nhưng cứ lơ lửng trong làng câu chuyện  “ở phía nam có chòm sao sáng lắm, không biết năm nay có điềm gì”... Năm nay bão không đi đúng mùa như lệ thường, mà đi vào đúng cữ thu đẹp nhất. Vừa sang đầu tháng tám ta, những áng mây vởn vơ óng ả lênh lang trên nền trời, báo hiệu một mùa thu thật đẹp, thật quyến rũ. Vậy mà vừa vào thu được mươi ngày thì cơn bão đó đổ về.

Nơi bầy ong trở lại

Thứ hai, 28/07/2025

Truyện ngắn dự thi của  MAI VĂN PHẤN

Trằn trọc mãi không ngủ được, gần sáng Hưng thiếp đi trong một giấc mơ nơi cánh đồng trải dài vô tận. Xác ong chất thành đống, dồn đến tận chân đê mới đắp. Những thân thể bé xíu, cánh nhàu nát, rỉ mật đen sẫm, đặc quánh như máu. Trên cao, một đứa trẻ đeo mặt nạ một loại côn trùng dữ tợn, quay mặt ra biển. Gió lùa qua những lỗ nhỏ trên mặt nạ, vi vu như tiếng ong gọi nhau về tổ cũ...

Hoa miền lau bay

Thứ hai, 28/07/2025

Truyện ngắn dự thi của NGUYỄN THANH DUYÊN

 

Rời hội thảo ra về, lòng Dung vui mừng chen lẫn miên man suy nghĩ, trong lòng cô vẫn còn âm vang tiếng vỗ tay của cả hội trường khi  một ln nữa quần thể danh thắng Tràng An chính thức trở thành di sản thế giới khi đáp ứng cả hai yếu tố nổi bật về văn hoá và thiên nhiên. Là di sản văn hoá kép đầu tiên và duy nhất ở khu vực Đông Nam Á. Trong quy hoạch của tỉnh, Tràng An được đầu tư và phát triển thành khu du lịch tầm cỡ quốc tế. Từ phát huy biến yếu thành mạnh để quê hương núi đá vôi, chiêm khê mùa thối, người dân sống chủ yếu bằng nghề trồng trọt và đánh bắt cá cua, chuyển mình thành vùng đất du lịch, văn hoá, tâm linh. Tràng An cũng như các vùng phụ cận hôm nay đã mang một sắc thái khác, bước vào công cuộc đi lên cùng đất nước, hướng ra bè bạn năm châu, nền công nghiệp không khói đang mang lại diện mạo, thành quả cho Ninh Bình xứng đáng là điểm đến của toàn cầu.

CÁNH CHIM TRONG BÃO

Thứ ba, 15/07/2025

Truyện ngắn dự thi của TRẦN THỊ LAN

Trong màn mưa gió mịt mùng Kim vẫn kịp nhìn thấy những chấm đen ngày một rõ dần… Dụi mắt lần nữa, cố mở căng đôi mắt nhìn cho thật kỹ, thì ra không phải là một mà là hai, ba, bốn… Ôi, phải đến gần chục chiếc chấm đen trắng đang chấp chới xuyên qua màn mưa về đậu dưới tán tràm. Kim mừng rỡ nhảy cẫng lên ôm chầm lấy Nghệ hét toáng lên.

Người giữ gìn di sản

Thứ ba, 15/07/2025

Truyện ký dự thi của PHẠM THỊ MỸ LIÊN

Chiều cuối tháng Tư, Trần Khải trôi về làng đá sau nhiều năm xa xôi. Cái nắng chát chúa và ẩm ương của vùng chiêm khê đế ninh như muốn thiêu rụi lớp áo sơ mi trắng anh đang mặc. Từ ga Ninh Bình, Khải bắt xe về Ninh Vân, một làng nghề lâu đời chuyên tác tác đá mỹ nghệ, nổi danh khắp cả nước.

Làng đá đón anh bằng mùi bụi đá lẫn khói bếp chiều, bằng âm thanh đục đá văng vẳng đâu đó trong góc làng vọng ra như tiếng thở của quá khứ. Nơi này, cách đây mười mấy năm, đã từng là thế giới thuở nhỏ của Khải. Nơi có ông nội, nghệ nhân Trần Bá Nghiêm, người đã trọn cả đời bên những phiến đá xanh để tác tạo bao kiệt tác.

Người giữ lửa nghề gốm Bồ Bát

Thứ ba, 15/07/2025

Bút ký dự thi của NGUYỄN QUỲNH ANH

Đã có nhiều dịp được ngắm nhìn những sản phẩm gốm Bồ Bát ở những không gian khác nhau, cũng nhiều lần đi qua Bồ Bát nhưng rồi rắng mãi, đến giữa tháng Ba năm 2025, nhờ được sự giúp đỡ của một người bạn ở thôn Thượng Phường tôi mới có dịp đến thăm xưởng gốm Bồ Bát tại Yên Thành - Yên Mô của nghệ nhân trẻ Phạm Văn Vang. Giữa những ngày trong tiết xuân nồm ẩm miền Bắc, được cùng anh trò chuyện trong ngay xưởng sản xuất để hiểu thêm câu chuyện khôi phục nghề gốm ngay trên mảnh đất quê hương cách đó hàng ngàn năm đã từng đỏ lửa của một làng gốm. Nhấp chén trà trong bộ ấm chén men trắng Bồ Bát, câu chuyện với người nghệ nhân ưu tú càng thêm đậm đà từ chuyện học hỏi làm nghề cho đến cơ ngơi xưởng gốm hôm nay là một quá trình dài lao tâm khổ tứ với gốm. Mặc dù đã là ông chủ một xưởng sản xuất, một doanh nhân trẻ nhưng gặp anh lần đầu tôi đã thấy ở anh sự giản dị, trầm lắng của người tiếp xúc với đất đai, với những giá trị truyền thống của vùng đất đúng như câu nói “nghề chọn người” vậy.

Đông đã qua chưa?

Thứ ba, 15/07/2025

Truyện ngắn dự thi của VŨ NGUYỆT KHÁNH PHƯỢNG

Trời đang thu, cơn gió heo may nhẹ như lông vũ lướt qua mơn trớn làn da trên mặt, trên cánh tay áo mỏng tang, làm tôi rùng mình khoan khoái. Cảm giác ấy bất chợt khiến tôi như gặp lại mình ngày còn là cô sinh viên sư phạm nhiều mộng mơ với những lần đạp xe một mình lang thang trên con đường vắng phía sau giảng đường. Vẫn là cái lạnh nhẹ nhàng êm ái, vẫn cảm giác của ngày xưa ấy dù giờ tôi đã mon men sang cái năm mươi thứ nhất của cuộc đời. Sao mùa thu dễ khiến cho người ta yếu lòng đến thế? Tôi tưởng mình mới đôi mươi. Chiếc xe đạp theo tôi thong dong trên con đường có những hàng cây điệp vàng, cây bằng lăng đang đeo trĩu quả như những chuỗi cườm xanh óng. Hàng cây không soi bóng xuống dòng sông hiền hoà mà đổ bóng rợp con đường nhựa phẳng phiu bên phía tôi đi. Từng vòng xe nhẹ nhàng lướt qua những bóng cây chập chờn nắng, tôi hít thở thật sâu để cảm nhận sự thanh bình, yên ả của con đường buổi sớm mùa hè trong veo, còn thưa bóng người…

Chuyện từ chiếc ấm cổ

Thứ ba, 15/07/2025

Truyện ngắn dự thi của VŨ THẢO NGỌC

Mùa xuân thư nhàn, tôi hẹn đến thăm ông để được chiêm ngưỡng niềm đam mê của ông. Ông bảo từ việc thích uống chè thì ra cái đam mê muốn sở hữu những chiếc ấm pha chè. Tôi tìm đến ông một sáng mùa xuân mưa bụi giăng đầy trời. Khu làng cũ  từ thời kinh thành Thăng Long nó là còn gọi là làng, giờ đã chật chội xin xít nhà là nhà. Ngõ Phượng, ông bảo cứ đến ngõ Phượng nhé. Tôi đi theo chỉ dẫn của ông.

Mãi mãi là người lính

Thứ ba, 15/07/2025

Bút ký dự thi của VŨ  THÀNH

Lâu lâu chúng tôi lại gặp nhau, khi bình trà nóng, lúc chén rượu nồng. Chuyện đất, chuyện trời, dù chuyện gì rồi vẫn quay về chuyện xưa, kỷ niệm khó quên của một thời chiến trận. Hoàng Huy Định - anh là một trong số rất ít đồng ngũ với tôi còn lại hôm nay. Thật khó mà đoán đúng được tuổi anh, năm nay anh đã bước sang tuổi bảy mươi bảy. Một gương mặt vuông tươi tắn, nước da trắng hồng, đôi mắt sáng tinh anh lúc nào cũng như cười, nhìn vào là đã thân quen. Tôi còn nhớ ngày đầu tiên đến uỷ ban nhân dân thị trấn làm thủ tục giấy tờ trở lại đời thường, sau bao năm quân ngũ. Người tiếp tôi là một chàng trai trẻ, là cán bộ văn phòng uỷ ban. Anh đọc hồ sơ rất nhanh và làm ngay thủ tục. Khi trả lại hồ sơ và bắt tay tôi, anh nói: đơn vị anh ở miền Đông nam bộ à, thế là chúng ta có chuyện để nói với nhau rồi đấy. Tôi cười xã giao và thầm nghĩ: chàng trai trẻ này có gì biết về miền Đông mà nói với nhau cứ như là đã ở miền Đông.

BẾN ĐÒ

Thứ ba, 15/07/2025

Truyện ngắn dự thi của BÙI HỒNG 

Những lúc ông Thấc chèo đò sang sông, thằng Nhật ngồi mũi thuyền quay mặt lại phía khách, vểnh tai lên hóng chuyện. Chuyện nghe nhiều nhất, chủ yếu vẫn là giá cả các mặt hàng thiết yếu phục vụ đời sống, thi thoảng cũng có những người đàn ông nói với nhau về giá cả xe ô tô, hay bất động sản, hoặc chuyện chính trị… Những chuyện ấy thằng Nhật chẳng hiểu nhưng vẫn thích nghe. Ông Thấc cũng thích nghe, nghe cho đỡ buồn.

Rễ đá Mã Yên

Thứ ba, 15/07/2025

Truyện ngắn dự thi của ĐÀO THU HÀ

Tôi nhìn căn nhà một lần trước khi khép cổng, tự nhiên trong lòng có chút bùi ngùi. Tôi đã chuẩn bị cho ngày này hai lần. Lần thứ nhất sau ngày cha Vận, cha nuôi tôi mất. Lần thứ hai từ lúc má Thanh, má nuôi tôi bắt đầu mê man, mơ mơ tỉnh tỉnh, khóc cười gọi đủ tên bảy mươi người không sót một ai. Đêm qua, lúc tôi mang chiếc cà om(1) má giấu ở đáy hòm ra, trời nổi một trận lốc dữ dội. Cánh đồng lúa dưới chân Mã Yên đang ở độ vào mẩy đổ rạp, nằm sõng soài lên nhau. Trời không mưa, nhưng gió xoáy mạnh làm bật rễ cây cỏ, nhổ tung cả đám dã thảo leo bám vào lòng núi cuốn thành một búi rồi quăng đi xa tít. Nhìn vạt núi chỉ còn trơ lại những mỏm đá xám xịt tôi tự hỏi không biết lúc bị gió thổi bật ra khỏi nơi đã bám rễ, đám cây cối, loài dã thảo có cất tiếng khóc không mà trên thân núi xuất hiện những vết xước cào sâu như nước mắt chảy thành dòng mòn mỏi.

Thể lệ cuộc thi Văn xuôi "Trang viết và cuộc sống"

Thứ năm, 20/02/2025

Trên tạp chí Van nghệ Ninh Bình năm 2025

Ninh Bình - mảnh đất tôi yêu

Thứ năm, 07/11/2024

Bút ký dự thi của MAI THỊ LỆ HẰNG

Ninh Bình, mảnh đất nằm ở cửa ngõ phía nam đồng bằng Bắc Bộ, là nơi giao thoa giữa văn hóa đồng bằng và văn hóa miền núi. Được thiên nhiên ban tặng cho một vẻ đẹp hùng vĩ, thơ mộng, Ninh Bình không chỉ nổi tiếng với cảnh quan tuyệt mỹ mà còn lưu giữ trong mình những giá trị văn hóa truyền thống lâu đời.

Chuyện về Thánh nữ

Thứ tư, 30/10/2024

Truyện ngắn dự thi của NGUYỄN QUỐC HÙNG

 

- Bẩm Hoàng thượng! Chúng thần đến chịu tội, xin hoàng thượng ra hình!

Hoàng đế Quang Trung đã thấy hai cận thần cúi gằm mặt đi từ chân núi lên nhưng giả vờ như không biết, giờ mới quay lại nhìn Đại tư mã Ngô Văn Sở và Tả thị lang bộ Lại Ngô Thì Nhậm đang quỳ phủ phục dưới đất, hai tay bị trói giật cánh khuỷu. Hoàng đế nghiêm giọng nói:

Bến lau

Thứ năm, 29/08/2024

Truyện ngắn dự thi của CẦM THỊ ĐÀO

Xuống máy bay ở sân bay Nội Bài, tôi bắt xe về thẳng Ninh Bình, cô bạn đã đặt giúp một homestay ngay tại Tam Cốc. Lần đầu tiên đến đây tôi tưởng mình lạc vào trời Tây nào, toàn dân Tây ba lô nhấp nhổm khắp quán xá. Trên bến, thuyền ken dày như lá tre, bốn mùa xuôi ngược, có lẽ đã qua đợt cao điểm nên khách du lịch rất vừa phải, không cần chờ đợi quá lâu để có thể lên một chiếc thuyền.

Từ Yên Đồng đến Yên Thái

Thứ hai, 12/08/2024

Bút ký dự thi của LÊ VA

Thứ Bảy, ngày 11 tháng 5 năm 2024, tôi cùng nhạc sỹ Phạm Quang Dụ và nhạc sỹ Hà Thái Lưu cùng công tác tại Trường Cao đẳng Văn hóa – Nghệ thuật Tây Bắc đóng tại Tp. Hòa Bình có chuyến về tỉnh láng giềng Ninh Bình. Tối hôm đó, chúng tôi nghỉ tại thành phố Tam Điệp để sáng hôm sau (12/5/2024) vào xã Yên Thái dự nghiệm thu và bàn giao ca khúc “Yên Thái cội nguồn xanh” - nhạc Phạm Quang Dụ, thơ Lê Va do ca sỹ Thu An - Á quân Sao mai năm 2022 thể hiện.

Ninh Bình non nước hữu tình

Thứ hai, 12/08/2024

Tác phẩm dự thi của HÀ THỊ NGỌC TÂN -  MAI SÔNG THẮNG

Cô gái phát sáng

Thứ hai, 12/08/2024

Truyện ngắn dự thi của NGUYỄN THỊ BÍCH NHÀN

1.Bốn mươi tuổi có lẻ, tôi là giáo viên âm nhạc, đam mê gui - ta và thích sáng tác - nhiều người gọi tôi nhạc sĩ tỉnh lẻ. “Lẻ” nhưng mẹ rất hạnh phúc, khoe với xóm giềng: mình không biết gì nhạc nhùng nhưng nghe thằng con đàn sao mà mê mẩn, lại còn có bài hát phát trên Đài truyền thanh truyền hình tỉnh nữa chứ. Kì lạ, mỗi lần nghe ca sĩ hát, mắt già cứ rơm rớm chực khóc.

Về với Mùa Thu

Thứ tư, 03/07/2024

Truyện ký dự thi của LÊ ĐÌNH THẢO  (Nguồn TC số 294/6/2024)

Máy bay đáp xuống sân bay Nội Bài lúc 2 giờ chiều, ông Nghĩa nhận hành lý xong nhanh chóng dời khu vực nhà ga nội địa. Vừa bước ra sảnh sân bay, ông Nghĩa đã thấy các thành viên trong ban tổ chức lễ đứng chờ với bảng hiệu trên tay "Ban tổ chức Đại lễ Vesak hân hạnh đón tiếp". 

Mây gió Tràng An

Thứ tư, 03/07/2024

Truyện ngắn dự thi của ĐỖ XUÂN THU

1. Từ ngày vợ mất, ông Vân bị hụt hẫng ghê gớm. Một mình ông thui thủi vào ra nom tội lắm. Hai đứa con trai ông công tác ở phố, lấy vợ rồi chúng ở luôn trên đó. Đã mấy lần, hết anh lại đến em thay nhau về đón ông ra phố ở nhưng ông không đi. Đứa con gái lấy chồng xa cũng vào hùa với hai anh của nó bảo ông bán đất, bán nhà, ra phố với anh em để chúng yên tâm. Đi thế nào được khi mộ vợ ông vẫn còn chưa xanh cỏ? Mà kể cả xanh cỏ đi chăng nữa thì đất tổ quê cha, cả dòng họ ông bao đời ở đây, ông lại là trưởng họ, trách nhiệm đổ tất lên đầu ông, ông đi để “quân vô tướng, hổ vô đầu à”?

Mây gió Tràng An

Thứ ba, 02/07/2024

Tuyện dự thi của ĐỖ XUÂN THU 

Soi bóng người xưa

Thứ hai, 24/06/2024

Truyện dự thi của ĐỖ VĂN CHUYẾN
(Nguồn TC số 293/5/2024)

Từ hôm nhận được giấy báo trúng tuyển đại học, thằng Khoai tất bật suốt ngày. Nó đi làm thủ tục, đi chào thầy, cô giáo, các bạn cùng lớp. Hôm nay nó dậy và ra đi rất sớm. Khi về, nhìn con quần áo chỉnh tề, đầu tóc ngay ngắn khác ngày thường, mẹ nó hỏi: Con đi đâu về đấy?

THAO THIẾT NINH BÌNH

Thứ năm, 13/06/2024

Nhac: ĐỖ HỒNG QUÂN
Thơ: HỒNG VINH 
(Nguồn TC số 293/5/2024)

Thức dậy miền danh thắng Tràng An

Thứ hai, 20/05/2024

Bút ký của SƯƠNG NGUYỆT MINH (Hà Nội)

Bạn đã bao giờ nghe hai tiếng “Tràng An” của Ninh Bình chưa?

Nghe Tràng An rồi, đọc Tràng An rồi, và cũng biết Tràng An nữa. “Chẳng thơm cũng thể hoa nhài/ Dẫu không thanh lịch cũng người Tràng An”. Người bảo, Tràng An ấy là của ngàn năm Thăng Long, Đông Đô, Hà Nội. Người thì bảo, Tràng An chính là Trường Yên của cố đô Hoa Lư hơn ngàn năm trước. Dù của nơi đâu thì hai chữ Tràng An cũng chỉ loáng thoáng trong ca dao, hoặc là viện dẫn khi nói về nếp sống văn hóa, hay trong câu chuyện dân gian ngủ quên của một thời quá vãng.

Một người Tràng An

Thứ sáu, 17/05/2024

Truyện ngắn dự thi của BÙI HỒNG 

Tôi về đến Tràng An, trời lất phất mưa bụi, những dãy núi bao quanh khu di sản nhuốm màu trắng mịn màng, hư hư ảo ảo. Gió lạnh cuối mùa mềm mại thi thoảng lướt qua, đủ lạnh cho những chàng trai vòng tay ôm lấy eo người bạn gái đang sóng đôi trên con đường muôn sắc màu của các du khách khắp nơi về với Tràng An.