

Tác phẩm dự thi của HÀ THỊ NGỌC TÂN - MAI SÔNG THẮNG
Bút ký của SƯƠNG NGUYỆT MINH (Hà Nội)
Bạn đã bao giờ nghe hai tiếng “Tràng An” của Ninh Bình chưa?
Nghe Tràng An rồi, đọc Tràng An rồi, và cũng biết Tràng An nữa. “Chẳng thơm cũng thể hoa nhài/ Dẫu không thanh lịch cũng người Tràng An”. Người bảo, Tràng An ấy là của ngàn năm Thăng Long, Đông Đô, Hà Nội. Người thì bảo, Tràng An chính là Trường Yên của cố đô Hoa Lư hơn ngàn năm trước. Dù của nơi đâu thì hai chữ Tràng An cũng chỉ loáng thoáng trong ca dao, hoặc là viện dẫn khi nói về nếp sống văn hóa, hay trong câu chuyện dân gian ngủ quên của một thời quá vãng.