Chủ nhật, 06/10/2024

Bài thơ từ đất liền

Thứ sáu, 16/10/2020

CẦM THỊ ĐÀO 
(Giải Ba - Cuộc thi Sáng tác thơ, truyện ngắn Sở Giáo dục và Đào tạo tỉnh Ninh Bình, năm 2017)

Em ước gì anh có mặt ở đây
Sấy cho em mái tóc cuối ngày mới gội
Cùng em nhặt rau để chuẩn bị bữa tối
Và được nghe anh cười nói bông đùa

Em chưa đến Trường Sa bao giờ
Chỉ nghe thấy tiếng sóng biển trong giấc mơ thoáng vội
Đặt tay lên ngực mình đề ngăn cơn đau nhói
Mà như chạm vào anh trong nỗi nhớ ngọt ngào.

Ôi anh yêu đừng làm chim hải âu
Anh sẽ chẳng thấy gì ngoài biển xanh đâu
Những con tàu cũng nối nhau về với đất mẹ
Ngọn hải đăng cô đơn và vầng trăng cũng thế
Chỉ mình anh lặng lẽ giữa mây trời!

Em là đàn bà nên khao khát vậy thôi
Nhưng hiểu hết cái lặng thinh của anh mỗi lần biển gọi
Cả những rưng rưng lúc nghĩ về đồng đội
Quân phục em đã phơi mà vị muối vẫn còn

Anh đi đi, em chỉ thoáng giận hờn
Biển sẽ xanh hơn vì anh vẫn còn ngoài đó
Người đàn ông của em – xin anh hãy cứ đứng trong bão tố
Em sẽ ở ngay đây như Tổ quốc trong tim mình.

Em yêu anh như yêu một cánh chim!

(Nguồn: TC VNNB 241+242+243)

Ảnh minh họa: (Nguồn: Internet)

Bài viết khác